Lại Tiếp Tục Xuống Giá

Lại Tiếp Tục Xuống Giá

Huỳnh Quốc Bình

Không phải lúc nào giáo quyền và đám đông cũng đúng, và không phải lúc nào thiểu số cũng sai. Xin đừng ai vô tình để cho ngày Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh bị xuống giá hay “xuống cấp” một cách trầm trọng.


Hằng năm, người ta thấy các siêu thị hay trung tâm mua bán những loại xa xí phẩm tăng giá các mặt hàng mới lạ trước và ngay cao điểm các ngày lễ. Sau các mùa lễ ấy, nó lại xuống giá một cách thật thấp. Những tuần lễ cuối năm, người ta kéo nhau đi mua sắm hàng hóa, vật dụng, thực phẩm dành cho Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh. Sau đó, mọi người lũ lượt đi mua sắm đồ hạ giá để dành cho cả năm, nhưng tình yêu thương đích thực dành cho nhau bằng những việc làm cụ thể, ít được ai chú ý. Điều này đã khiến tôi mường tượng đến ngày “Sinh Nhật Con Trời”, được nhiều người tổ chức chẳng khác gì người ta tổ chức mừng sinh nhật cho một đứa bé dưới trần gian. Người ta chỉ thích chưng diện, no say, còn “đứa nhỏ”, bị bỏ quên, nó phải ôm chai sữa lạnh tanh nằm ngủ ở một góc phòng nào đó với con chó nhỏ trong nhà.

Cho dù quý độc giả đọc những lời này trước ngày “Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh”, hoặc ngay cao điểm, hoặc sau ngày này, tôi cũng xin được thưa cùng mọi người rằng, ngày lễ trọng đại này, ngày càng “xuống giá”.

Như đã nói, Thánh Kinh không dạy về việc tổ chức ngày Mừng Chúa Giáng Sinh. Tuy nhiên, nếu con người muốn tổ chức để bày tỏ lòng biết ơn của mình với Chúa, cũng tốt thôi. Tuy nhiên, con dân Chúa dứt khoát không thể quên rằng, “Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh” KHÔNG phải là hình ảnh của những cây thông, ánh đèn màu, gói quà, con gà tây, hay ông già Nô-en. Thời điểm này cũng không nhất thiết phải có tiệc giáng sinh rình rang, hoặc những buổi tổ chức ăn uống đông người theo kiểu vui chơi.

Thử nghĩ, hằng năm tôi đứng ra tổ chức Mừng Chúa Giáng Sinh thật tốn kém về mặt vật chất. Tôi và mọi người chụp hình, quay phim, phô trương trang phục, khoe giọng hát, và cách biểu diễn những bài Thánh Ca sao cho thật thu hút người nghe, nhưng sau đó tôi không làm gì cả. Tôi chỉ biết ngồi nhà chờ năm sau tổ chức tiếp. Trong đời sống hằng ngày, lòng yêu mến Chúa và thương người của tôi lại yếu xìu. Tệ hơn nữa khi tôi chỉ tổ chức Lễ Giáng Sinh theo kiểu mời mọi người tụ họp sao cho đông để tôi đếm đầu người báo cáo với “bề trên”. Trong những lần như thế tôi lại không nói được một cách tích cực về sự giáng trần của Đức Chúa Jesus, sự chết và sự sống lại của Ngài thì tôi còn gì tệ hơn? Nếu tôi tiếp tục có đời sống như thế, chắc Nước Thiên Đàng còn xa lắm đối với tôi và những người tham dự.

Nếu có ai nghĩ khác tôi và muốn lên án tôi về những gì tôi trình bày, tôi sẳn sàng chấp nhận. Tôi không ngại nói hay làm những điều “không giống ai” nhưng những điều đó không xa rời lời dạy của Thánh Kinh.

Trong bài viết, “Nhắc Về Sự Chết Của Chúa Trong Mùa Giáng Sinh”, người viết từng thưa cùng quý độc giả rằng: Tổ chức kỷ niệm ngày Đức Chúa Jesus giáng sinh là ý của con người. Rao truyền sự chết và sự sống lại của Chúa Cứu Thế mới là ý Chúa. Các sách Phúc Âm trong Kinh Thánh không hề có một chỗ nào nói rằng Đức Chúa Jesus tức là Chúa Cứu Thế giáng sinh vào ngày 25 Tháng Mười Hai. Kinh Thánh cũng không đề cập đến việc con dân Chúa phải tổ chức kỷ niệm ngày Đức Chúa Jesus giáng trần. Trái lại, Kinh thánh khuyến cáo con dân Chúa phải tưởng niệm sự chết của Ngài và căn dặn là hãy làm điều đó để nhớ đến Chúa và rao truyền sự chết của Chúa cho tới khi Ngài trở lại thế gian để phán xét những kẻ có tội.

Tôi không chống đối việc tổ chức ngày này với bất cứ hình thức nào. Tuy nhiên, khi con dân Chúa tổ chức hay nhắc đến Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh, phải là biểu tượng của yêu thương. Nếu tổ chức ngày quan trọng này như một hình thức, coi chừng, nó chỉ làm cho người chưa có niềm tin về Thiên Chúa sẽ phí tiền và người nhận mình là con dân Chúa bị trúng kế của ma quỷ. Thực tế, Đức Chúa Jesus muốn con dân Chúa rao truyền sự chết, sự sống lại, và sự thăng thiên của Ngài, chứ không phải tổ chức ngày sinh nhật của Ngài theo truyền thống do con người bày ra.

Tôi không nói rằng việc tổ chức hay các sinh hoạt liên quan đến Ngày Giáng Sinh là sai, mà tôi muốn nói về tinh thần của buổi tổ chức. Chúng ta có thể tổ chức ngày lễ lớn này bằng cách nào tùy thích, nhưng nếu mình để cho hình ảnh Hài Nhi Jesus và ý nghĩa về sự giáng trần của Chúa Cứu Thế Jesus bị lu mờ trong lòng mọi người, chúng ta (Con dân Chúa) thật sự đã làm cho ngày trọng đại này bị xuống giá một cách trầm trọng.

Đọc Thánh Kinh, Phúc Âm Ma-thi-ơ, đoạn 2, chúng ta sẽ thấy chính Đức Chúa Jesus tức là Chúa Cứu Thế, trong thân xác con người, Ngài cũng từng là một người tị nạn giống như người Việt Nam chúng ta lánh nạn Việt cộng sau ngày 30-4-75, hoặc tiếp tục sau này. Đấng Cứu Thế đã cùng Cha Mẹ phần xác của Ngài lánh nạn Ông Vua Hê-rốt qua xứ Ê-díp-tô, bởi ông vua này tưởng lầm rằng Đức Chúa Jesus sẽ trở thành vị vua trần gian của xứ Giu-đê, là xứ mà ông đang là vua; nên bằng mọi cách phải giết cho được “Hài Nhi Jesus”.

Khi khởi sự giảng về Nước Trời, Đức Chúa Jesus đã giảng rằng, “Các ngươi hãy ăn năn, vì Nước Thiên Đàng đã đến gần” (Ma-thi-ơ 4:17). Chúa lập các môn đệ và biến đổi họ từ người đánh cá, thành những tay “đánh lưới người”. Chúa đi khắp xứ Ga-li-lê, dạy dỗ và giảng tin lành của Nước Đức Chúa Trời, chữa lành mọi thứ tật bệnh trong dân. Tôi nghĩ, ngày nay chúng ta phải biết bắt chước Chúa, phải giảng về sự ăn năn, phải cáo trách tội lỗi cho dù mình phải mất chức “mục sư”, “giáo sĩ” hay “linh mục”. Chúng ta phải giống Chúa là lên án tội lỗi nhưng không ruồng bỏ những tội nhân biết ăn năn.

Khi Đức Chúa Jesus phán, “Các người hãy ăn năn, vì Nước Thiên Đàng đã đến gần”, chắc chắn hỏa ngục cũng không còn xa lắm hay đã kề bên. Trong tinh thần này, vào Tháng Mười Hai, năm 2022, tôi có viết quyển sách nhỏ, “Chọn Thiên Đàng hay Hỏa Ngục” để giới thiệu sự cứu rỗi của Chúa đến những ai muốn tìm hiểu lẽ đạo của Chúa. Trong bài viết này, tôi xin trân trọng giới thiệu những chi tiết đó tại đường link: https://huynhquocbinh.net/2022/12/25/chon-thien-dang-hay-hoa-nguc/

Liên quan đến việc tổ chức “Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh”. Trong Thánh Kinh không hề có một chỗ nào nói rằng Chúa Cứu Thế Jesus giáng sinh vào ngày 25 tháng 12, như đã nói. Tây Lịch mà con người sử dụng ngày hôm nay, khởi đầu từ thời điểm Hài Nhi Jesus lọt khỏi lòng mẹ phần xác là Trinh Nữ Ma-ri, người nữ đồng trinh hết sức đặc biệt đã được Đức Chúa Trời chọn để mang thai Đức Chúa Jesus tức là Đấng Cứu Thế, bởi Đức Thánh Linh. (Ai cũng có quyền không tin, nhưng đây là lịch sử Thánh Kinh và người viết tin tuyệt đối vào điều đó)

Căn cứ vào các dữ kiện trong Thánh Kinh, các nhà bình giải Thánh Kinh, và các sử gia tôn giáo đều đồng ý rằng: Các Hội Thánh Cơ Đốc trong hơn 300 năm đầu tiên của lịch sử Cơ Đốc Giáo và Công Giáo La-Mã không hề giữ lễ Sinh Nhật Đấng Christ. Tổ chức kỷ niệm ngày Đức Chúa Jesus giáng sinh là ý của con người. Rao truyền sự chết và sự sống lại của Chúa Cứu Thế mới là ý Chúa, như đã nói.

Kết luận
Ngày Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh phải là hình ảnh Con Trời giáng trần qua thân xác con người. Con Trời đó tức là Đức Chúa Jesus đã chết một cách đau đớn và “nhục nhã” vì tội của nhân loại. Ngài đã sống lại và thăng thiên. Ai tin vào sự hy sinh, cứu chuộc đó, tội mình được tha và linh hồn mình được cứu.

Ngày “Giáng Sinh” phải là cao điểm để con dân Chúa nhớ ơn Đức Chúa Trời về món quà tuyệt vời mà Ngài ban cho con người, qua sự giáng sinh của Hài Nhi Jesus, là Cứu Chúa của nhân loại. Con dân Chúa không thể tổ chức ngày này chỉ theo truyền thống, hay thói quen hằng năm mà lại thiếu tình yêu thương với người và thiếu sự tạ ơn Trời.

Con dân Chúa đừng để người không hiểu về Thánh Kinh tưởng lầm rằng ngày Lễ Tháng Mười Một hằng năm là ngày lễ “gà tây” và ngày lễ Tháng Mười Hai hằng năm là ngày lễ “cây thông” hay “ông già Nô-en”. Tệ hơn nữa là sau cao điểm Lễ Mừng Chúa Giáng Sinh, ngày này bị “xuống giá”, hay “hạ giá”, bởi mọi người, nhất là con dân Chúa chỉ biết ùn ùn kéo nhau xếp hàng mua đồ “On Sales”. Xin đừng ai vô tình để cho ngày này bị xuống giá hay xuống cấp một cách trầm trọng như đã nói.

Huỳnh Quốc Bình
Chương Trình Giảng Luận “Đời Sống An Bình”
https://huynhquocbinh.net/category/doi-song-an-binh/

This entry was posted in Những Chuyện Khó Nói, Tác giả Huỳnh Quốc Bình. Bookmark the permalink.

Leave a comment