Huỳnh Quốc Bình
… Người ta không thể nhận mình là người có đạo mà có những hành động như thể phường vô đạo…
***
Không ít người đã than phiền rằng: Ngày nay có quá nhiều kẻ “buôn thần bán thánh”, “mượn danh đạo tạo danh đời”. Riêng tôi, tôi nhận thấy rằng: Không ít người nhận mình là người có đạo mà có những hành động như thể phường vô đạo. (Vô đạo mà tôi muốn nói là bọn vô thần không có lòng hướng thượng, chứ tôi không nói những tôn giáo bạn).
Những lời than phiền trên không phải là quá đáng. Tuy nhiên, đây chỉ là tình trạng “con sâu làm sầu nồi canh.” Người tử tế không thể “quơ đủa cả nắm” khi có nhận xét về những điều sai quấy của người khác. Người ngay thẳng và có lòng tự trọng sẽ không lấy thúng úp đống rác giữa nhà mà phải tích cực quét dọn những thứ bẩn thỉu, hay nhớp nhơ đó. Tôi hết sức thông cảm cho những nhận xét có tính cách cay đắng trước một sự việc thuộc loại vô đạo đức hay gian ác nào đó. Lý do tôi thông cảm là vì họ chính là nạn nhân trực tiếp của những dối trá và lọc lừa cho nên họ mới có những lời than phiền như vậy.
Cuộc đời này có nhiều điều phũ phàng lắm. Nhiều trường hợp cho thấy, những tên gian ác và thành phần đểu giả được sự ủng hộ, còn những người thật sự tử tế lại bị cô lập hay bị tẩy chay. Điều này cũng không có gì là khó hiểu bởi vì con cái của ma quỷ và con cái của sự tối tăm rất giỏi về gian trá. Chúng nói dối như thiệt, chúng ăn nói lọc lừa không ngượng miệng nên người ta mới lầm.
Thông thường khi nghe người khác có những nhận xét tiêu cực về cá nhân hay gia đình mình, hoặc tôn giáo, đảng phái, tổ chức của mình, mình cảm thấy khó chịu, có khi còn nổi nóng nữa. Phản ứng này có thể thông cảm được, nhưng chúng ta đừng quên rằng: Sự thật lúc nào cũng vẫn là sự thật. Chúng ta không thể bào chữa cho những điều thuộc về tội lỗi, hoặc những điều dối trá được giấu kín hay quá hiển nhiên. Những nơi được gọi là “hội thánh” ngày nay cũng không khác một vài hội thánh ngày xưa, vì vẫn còn có nhiều người phạm tội. Ai có Thánh Kinh trong tay cứ đọc I Cô-rinh-tô 5 chắc chắn sẽ thấy rõ.
Cái nơi được gọi là thánh và thiêng liêng, dứt khoát những nơi đó sẽ không được phép bao che những tội lỗi xảy ra tại các nơi này. Hễ thánh thì phải thật sự thánh. Thiên đàng và hỏa ngục không thể là bạn. Người ta sẽ không quét rác theo kiểu đùa dưới thảm hay tấp vào góc nhà, mà phải nghiêm chỉnh dọn dẹp nó. Cấp lãnh đạo nào còn liêm sỉ, tự trọng, và biết kính sợ Chúa, phải lập tức rời khỏi chức vụ mà mình đảm nhận nếu như mình không làm tròn trọng trách. Người ấy không can đảm rời bỏ quyền lực mà cứ bám trụ, chắc chắn ma quỷ sẽ rất hài lòng, và dĩ nhiên Đức Chúa Trời sẽ không vui và cũng sẽ khó tha thứ cho họ.
Tôi từng chứng kiến những tín hữu Tin Lành Việt Nam hay mục sư Việt Nam đã cười như thể là hài lòng khi nghe người ta bàn tán một nguồn tin nào đó về một vị lãnh đạo của tôn giáo khác phạm tội tà dâm, hay tham lạm tiền bạc. Còn khi biết mục sư Tin Lành nào phạm những tội tương tự, lại tìm đủ mọi cách để bào chữa, bao che, và đổ tội cho ma quỷ. Nếu muốn đổ thừa là do ma quỷ xúi mình phạm tội cũng được đi, nhưng đừng quên rằng hành động là của chúng ta.
Xin mời quý con dân Chúa cùng tôi suy nghĩ về câu này: “You may let a bird fly over your head, but you do not have to let it land in your hair and make a nest” (Martin Luther). Xin tạm dịch: “Bạn không thể cấm chim bay ngang đầu bạn, nhưng bạn có quyền không cho chúng nó làm tổ trên đầu mình.”
Chúng ta không nhắc hay nhớ những lỗi lầm của người khác để lên án, nhưng chúng ta cần nhắc hiện tượng ấy như là một bài học cần phải tránh. Thánh Kinh khuyến cáo: “Thà một lời trách tỏ tường, còn hơn yêu thương dấu kín.” Thánh cũng cho biết, chúng ta phải biết buồn rầu về những điều xấu xa hay tội lỗi xảy ra trong hội thánh thay vì lên mình kiêu ngạo khi thấy có người phạm tội. Nếu không còn ai dám thấy hoặc dám nhìn nhận những tội lỗi quá hiển nhiên, nó sẽ hết sức tai hại vì đây là điều ma quỷ luôn mong đợi.
Có vài mục sư Việt Nam đã tâm tình với tôi rằng: Những hành động tội lỗi, những mâu thuẫn trong lời nói và việc làm của những người nhận mình là người có đạo, nhất là thành phần nhận mình là “cha”, “sư” hay “thầy” mà có những lời nói và hành động bất xứng, đã khiến cho việc làm chứng về sự cứu rỗi của Chúa trở nên khó khăn hơn. Họ nói rõ rằng: Bước ra bên ngoài, mình mới mở miệng giới thiệu sự cứu rỗi của Chúa, lập tức bị người ngoài trề môi, hoặc bĩu môi và quay mặt bỏ đi. Tại sao tôi đề cập điều này? Xin thưa rằng: Chúng ta không thể vì tội lỗi của người khác rồi khiến mình rơi xuống hỏa ngục chỉ vì chối bỏ danh Chúa. Ngay điểm này tôi muốn thưa cùng mọi người rằng, hồn ai nấy giữ. Tại sao? Vì Thánh Kinh cho biết, “Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết. Con sẽ không mang sự gian ác của cha và cha không mang sự gian ác của con. Sự công bình của người công bình sẽ được kể cho mình, sự dữ của kẻ dữ sẽ chất trên mình” (Ê-xê-chi-en 18:20).
Bài viết này dành những ai chưa có niềm tin vào Thiên Chúa nhưng có lòng hướng thượng, đang tìm hiểu về lẽ đạo của Chúa. Bài viết này cũng dành cho những ai đã tiếp nhận Đức Chúa Jesus làm Cứu Chúa của mình, hay nhận mình là người có đạo và trong số người đó có cá nhân tôi.
Thánh Kinh khuyến cáo: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công-vụ 4:12). Chúng ta có thể chưa tin vào lời khuyến cáo của Thánh Kinh, nhưng chúng ta không thể để người khác cản lối chúng ta khi chúng ta tìm đến chương trình cứu rỗi của Thiên Chúa qua Đức Chúa Jesus. Chúng ta không thể để cho những khuyết điểm hay những tội lỗi của người khác khiến cho chúng ta bị sa vào hỏa ngục.
Chúng ta không cần phải bỏ nhiều thời gian ngồi đó mà thắc mắc về những hành động sai trái hay tồi bại của người khác, mà chúng ta hãy tự xét chính mình để xem những gì mình từng lên án người khác, mình có phạm phải không? Nếu chúng ta KHÔNG phạm tội, chúng ta cảm ơn Chúa. Nếu CÓ phạm tội, chúng ta phải từ bỏ ngay lập tức và tìm đến ơn cứu chuộc của Chúa Cứu Thế Jesus. Chúng ta cần ý thức rằng: Trong xã hội, người được xem là tốt là người chưa lộ ra những điều xấu. Thánh Kinh khẳng định và theo tiêu chuẩn của Chúa, “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không” (Rô-ma 3:10).
Nếu có ai trong chúng ta nhận ra tội lỗi của mình, đừng tỏ ra chán nản, thất vọng vì nghĩ rằng mình không xứng đáng trước mặt Chúa. Xin mọi người hãy an tâm bởi Kinh Thánh có một lời hứa trong sách Tiên Tri Ê-sai, “Hãy học làm lành, tìm kiếm sự công bình; hãy đỡ đần kẻ bị hà hiếp, làm công bình cho kẻ mồ côi, binh vực lẽ của người góa bụa… Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên” (Ê-sai 1:17-18).
Đối với những người có niềm tin vào Thiên Chúa cần phải sống theo lời Chúa hơn là quá sâu nhiệm lời Chúa mà không làm theo. Phải khiêm nhường trong niềm tin và phải tôn trọng người khác. Đừng giảng một đường mà làm một nẻo. Đừng làm dáng đạo đức mà phải thật sự đạo đức. Đừng ăn gian nói dối và tiếp tục sống trong tội lỗi theo kiểu “ấp ủ tội lỗi”. Chúa Cứu Thế Jesus đã nghiêm khắc trong lời khuyến cáo của Ngài, “Quả thật ta nói cùng các ngươi, những kẻ thâu thuế và phường đĩ điếm sẽ được vào nước Đức Chúa Trời trước các ngươi” (Ma-thi-ơ 21:31b).
Người có niềm tin vững vàng không thể bỏ Chúa chỉ vì thấy những người có đạo phạm tội. Người có Chúa không thể phó thác linh hồn mình trong tay những người lãnh đạo bất xứng. Đây là những kẻ dạy người khác những điều đạo đức, hay nhân nghĩa còn mình luôn làm ngược lại. Con dân Chúa nếu không thể thờ phượng Chúa chỗ này, tự nhiên thờ phượng Chúa chỗ khác, chứ không thể xa lánh những người cùng niềm tin với mình chỉ vì thấy người khác phạm tội. Nếu người có niềm tin vào Thiên Chúa mà chỉ vì giận, không đồng ý, hay thấy những điều trái tai, gai mắt trong các nhà thờ hay thánh đường rồi bỏ Chúa, bỏ việc thờ lạy Chúa, không còn quan tâm đến công việc Nhà Chúa thì không nên. Nếu ai làm như vậy, chẳng khác nào một người trong gia đình giận anh em mình rồi xa lánh luôn cha mẹ của mình vậy.
Nếu ai từng cho rằng mình tin Chúa, từng đi “nhóm” ở nhà thờ, từng đi “xem lễ” ở thánh đường và vẫn còn muốn vào Thiên Đàng, đừng quên lời khuyến cáo của Kinh Thánh, “Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi” (Ma-thi-ơ 7:21).
Trước khi kết luận tôi xin trân trọng giới thiệu bài giảng 24 phút, “Hễ Thánh Thì Phải Thánh” để những ai đã và đang dạy lẽ đạo cho người khác, nhưng chính mình lại phạm tội tà dâm, hoặc tham lạm tiền của hội thánh cùng nghe cho biết. Đối với những ai từng phạm trọng tội bị bắt quả tang, thay vì ăn năn, người đó lại tiếp tục nói dối, tiếp tục dở những thủ đoạn đê tiện để hại người, để bịt miệng người, hãy nghe để xem mình có cần ăn năn sám hối hay không? https://huynhquocbinh.net/2023/02/02/audio-he-thanh-thi-phai-thanh/
Kết luận
Chúng ta không thể vì những khuyết điểm, tội lỗi của những người “có đạo” rồi xét đoán theo kiểu “quơ đủa cả nắm”, hoặc tỏ ra thờ ơ trước những lời kêu gọi của Chúa. Hãy coi chừng để chúng ta không dễ dàng trúng kế của ma quỷ. Nếu chúng ta nhận mình là người có đạo mà vẫn sống trong tội lỗi, chúng ta hãy thận trọng bởi vì Chúa Cứu Thế Jesus đã đổ máu của Ngài vì tội của chúng ta. Chúng ta không thể bỏ đạo hay bỏ Chúa chỉ vì nhìn thấy tội lỗi của người khác.
Những ai đang dạy lẽ đạo cho người khác, hoặc đi đâu cũng kè kè quyển Kinh Thánh bên mình, để thay vì tra cứu khi cần lời Chúa hầu làm khí giới đánh bại tội lỗi, lại muốn cầm Kinh Thánh trên tay để trông có vẻ “thiêng liêng”, người đó nên thận trọng. Nếu không nên thánh, không ai có thể thấy được Đức Chúa Trời như Thánh Kinh đã khuyến cáo. Tệ hại hơn nữa khi chúng ta thiếu nghiêm khắc với chính mình, nên sau khi chúng ta làm chứng đạo hay giảng dạy cho người khác, mà chính mình lại mất linh hồn, như Sứ Đồ Phao-lô đã khuyến cáo, “Song tôi đãi thân thể mình cách nghiêm khắc, bắt nó phải phục, e rằng sau khi tôi đã giảng dạy kẻ khác, mà chính mình phải bị bỏ chăng” (1 Cô-rinh-tô 9:27).
Cầu xin Chúa cho chúng ta ý thức về những điều tôi vừa nêu để chúng ta không nản lòng khi thấy người khác phạm tội, hay tỏ ra kiêu ngạo vì tưởng rằng mình đạo đức hơn người khác. Chúng ta không thể để chính mình trở thành nạn nhân của những loại sai trật, của những tội lỗi của người khác, khiến chúng ta không thể đến với tình thương của Chúa. Hãy coi chừng bởi vì chính chúng ta tuy là người có đạo nhưng lại trở thành kẻ “trật phần ân điển của Ðức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 12:15). A-men!
Huỳnh Quốc Bình
Ngày 23 Tháng Ba, năm 2023
Email: huynhquocbinh@yahoo.com
http://www.huynhquocbinh.net